Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

THƠ GỬI EM

Bờ vai anh đâu phải là chắc chắn
Vẫn liêu xiêu trước bão tố cuộc đời
Vòng tay anh không đủ rộng em ơi(1)
Biết bao thứ không thể nào ôm nổi
Như hạt muối giữa đại dương vời vợi (2)
Vị mặn cho đời pha chút đắng cay
Lời rong rêu chưa ai biết, ai hay (3)
Chỉ tiếng sóng vỗ về theo làn gió
Lời yêu thương thì thầm từ muôn thuở
Cảm ơn người đưa em đến với anh
Cho dù anh “không xứng là biển xanh” (4)
Nhưng luôn mong em “là bờ cát trắng”
Bờ vai anh cũng vẫn chưa chắc chắn
Vị mặn vẫn còn, chưa hết đắng cay
Nhưng đời này ta sẽ nắm chặt tay
Cùng khắc ghi câu “gừng cay, muối mặn” (5)
Anh sẽ mãi bên em thầm lặng
Và yêu em như những buổi ban đầu
* (1): Mượn ý tưởng từ bài hát Khát vọng của Nhạc sỹ Thuận Yến “Anh muốn ôm cả đất/anh muốn ôm cả trời/Mà sao em ơi… không ôm nổi”.
(2,3): Mượn ý tưởng từ bài Thơ vui về phái yếu của Xuân Quỳnh: “Một chút mặn giữa đại dương vời vợi/Lời rong rêu chưa ai biết bao giờ”.
(4): Trích từ bài thơ Biển của Xuân Diệu: “Anh không xứng là biển xanh/ Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng”.
(5): Ca dao Việt Nam: “Hai tay bưng đĩa muối gừng/ Gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau”

Thứ Tư, 19 tháng 2, 2014

VIẾT CHO CON

Còn toàn nằm mơ he - li - cóp - tơ, pờ - lên, pai - lớt...
Cầm khư khư đồ chơi hoài mà chẳng mỏi tay
Chiếc giường chật chội nhà mình bỗng hóa sân bay
Gối ôm là đường băng, bầu trời là căn phòng nhỏ
Chú phi công bé bỏng hồn nhiên trong giấc ngủ
Và giấc mơ chấp cánh bay cao
Con đưa tay hái lấy những vì sao
Cho vào cặp để sáng mai khoe cô, khoe bạn
Con yêu ơi ! Khi nào con chơi chán
Thì hãy trả vì sao về với bầu trời
Bố hạnh phúc biết bao khi ngắm con cười
Lúc đó tất cả bầu trời đều nằm trong mắt bố
Con biết không, con chính là vì sao nhỏ
Chiếu sáng lung linh cho tổ ấm gia đình
....

Thứ Ba, 10 tháng 12, 2013

Nhục bia hôi

Thiên hạ xưa nay vẫn khoái "hôi"
Cái "chẳng mất tiền" rất bén hơi...
Bia văng xuống đất đua nhau hốt
Phút chốc "tiếng đồn" rộ khắp nơi...

Thiên hạ xưa nay khoái uống ăn
Hồn nhiên hôi chẳng chút băn khoăn
Mặc người mất của đi năn nỉ
Chuyện lạ "ông trời có biết chăng?"

Thiên hạ xưa nay vẫn tự cao
Rằng người quân tử, kẻ thanh tao
Không bia, không rượu...cờ không gió
Uống chùa vài lít có làm sao

Thiên hạ xưa nay vẫn truyền nhau
Con người phải nghĩ chuyện trước sau
Nghèo thì cho sạch, đừng tham bẩn
Thế mà...càng ngẫm lại càng đau

Thiên hạ hay chăng thiên hạ ơi
Chuyện buồn mà lại ngỡ chuyện vui
Bia miệng thế gian còn lưu mãi
Bia nhục bao giờ rửa mới trôi...

Thứ Năm, 5 tháng 12, 2013

BỒNG BỀNH

D8 ơi ta gặp lại đây
Tay bắt mặt mừng bồi hồi xao xuyến
Vui làm sao những con đò rời bến
Nay trở về thăm lại mái trường xưa
15 năm thấm thoát thoi đưa
Bao kỷ niệm vẫn ùa về nguyên vẹn
Dẫu biết rằng có những lần lỗi hẹn
Nhưng lần này quyết chẳng dở dang
Bồng bềnh một chuyến đò ngang
Người đi bên nớ, người sang bên này
Dùng dằng tay chẳng rời tay
Rượu tình nửa tỉnh, nửa say bồng bềnh

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

Muốn in thơ lại thiếu tiền
Đành đăng vớ vẩn làm phiền anh em
Thằng nhạo báng đứa ngợi khen
Cứ ăng lê phớt ta quen vậy rồi
Buồn vui là cái sự đời
Đem thơ đi bán có người nào mua
Tội tình chi mấy vần thơ
Bâng khuâng lẻ bạn, mong chờ tri âm.... Cho tiền in thơ...?

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

VÔ ĐỀ

Có những cái sai không thể nào sửa được
Có những con đường không thể quay lui
Cuộc đời như thể trò chơi
Bước chân tập tễnh tìm nơi an bình

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

MONG MANH



Có ai muốn chia sẻ cùng ai
Khi suy nghĩ đã tưởng chừng bế tắc
Có ai cười trong khi vẫn khóc
Rượu cạn ly, nước mắt cũng tràn ly...

Cuộc đời chỉ là những chuyến đi
Con đường phía trước vẫn còn xa tít tắp
Có ai đếm những gì được mất
Hạnh phúc mong manh đâu dễ kiếm tìm