Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

THƠ CỦA NGƯỜI TA

Nhà xa con chẳng có tiền.
Dâng ông mấy chục lạy liền mong thương.
Tính con vốn lắm bất thường.
Học hành thì ít, yêu đương thì nhiều.
Con thề con chẳng nói điêu.
Con say cô bán bún riêu cổng trường.
Cắm hoài rồi cũng vấn vương.
Sợi bún, sợi thuốc con thường lại qua.
Thấm thoắt đã năm thứ ba.
Đến năm nay rốt nữa là bốn năm.
Bạn bè con nó học chăm.
Con không có khiếu con nằm nhả tơ.
Thôi đành may rủi mong chờ.
Chép phao âu cũng mắt mờ mỏi tay.
Ông giời ơi hỡi có hay.
Phù thêm độ nữa kỳ này con qua.
Ra trường con sẽ mua hoa.
Con sắm lễ vật gọi là tạ ơn.
Nguyễn Văn Luân sưu tầm